Dù chỉ là một cậu bé con, nhưng ngay lần đầu tiên sang Mỹ, Lý Liên Kiệt đã làm Tổng thống Nixon và nhiều quan chức cấp cao lặng người đi sau một câu nói.
Tháo băng để thi chung kết
Dù đã bị ngất vì vết thương khá nặng trên đầu; dù bác sĩ đã kết luận không được thi đấu…, nhưng Lý Liên Kiệt vẫn bước lên võ đài trong trận chung kết wushu. Tại nhà thi đấu, mọi con mắt đều đổ dồn về phía cậu. Lúc này, những bài học trong lần bị gãy chân khi trước đã giúp cậu thêm tự tin.
Lý bước ra thảm đấu và cởi băng. Vết chém vẫn chưa lành và mồ hôi sẽ túa xuống dễ làm nhiễm trùng. Một y tá đứng trực sẵn ở đó với thuốc tẩy và bơm tiêm bảo với cậu: “Ngay khi thi xong thì lại đây ngay để tôi rửa vết thương và băng lại luôn nhé”.
Bài biểu diễn thành công. Lý chạy ùa vào khu vực kĩ thuật để băng bó lại. Cuối cùng, cậu cũng đã giành được ngôi vị quán quân ở tuổi 12. Trên vị trí nhận huy chương, mặc dù đứng ở bục cao nhất, anh vẫn còn thấp hơn cả người thứ hai và thứ ba.
Lý Liên Kiệt đã giành được tổng cộng 5 huy chương vàng quốc gia wushu trong 5 năm liền từ 1974 đến 1979. Anh cũng nhận được đai thượng đẳng của môn võ này.
Bé: khù khờ; lớn: ranh mãnh
Trở lại năm 1974, Jet Li (Lý Liên Kiệt) được chọn di tham gia một khóa tập luyện đặc biệt khác. Bản thân anh cũng không biết rằng chính khóa học này đã làm thay đổi cả cách nhìn của anh về thế giới.
Khi đó, chính phủ Trung Quốc tiến hành một chương trình thể thao nhằm tìm kiếm các vận động viên wushu trẻ triển vọng nhất. Quá trình tuyển chọn kéo dài mấy tháng. Một nhóm sinh viên thường cùng nhau tập luyện trước sự chứng kiến của hàng loạt võ sư. 13 học viên được vào vòng chung kết, trong đó có Lý Liên Kiệt.
Lúc này, Lý Liên Kiệt đã lớn hơn và anh trở nên ranh mãnh hơn. Rất nhiều đứa trẻ khác thường rất ngỗ ngược trước khi vào trường wushu nhưng dần dần kỉ luật thép khiến chúng trở nên hiền lành.
Jet Li thì ngược lại. Vốn dĩ là một cậu bé lành như cục đất nhưng khi lớn lên anh ngày một hoạt bát và láu cá.
Một bất ngờ đến với các võ sĩ Trung Quốc. Đoàn wushu nước này được mời đến Mĩ để biểu diễn võ thuật cổ truyền. Tuy nhiên, để chuẩn bị cho chuyến Tây du này, cả đoàn phải mất nửa năm để học tập các nghi thức xã hội phương Tây.
“Nhà ngoại giao” lão luyện
Vào cuối chuyến lưu diễn, một số học sinh xuất sắc được mời đến Nhà Trắng để phô tài. Sau khi trình diễn xong, họ được chụp ảnh cùng các quan chức cấp cao của Mĩ.
Khi đó, Tổng thống Nixon bảo với anh: “Này chàng trai, món võ kung-fu của cậu thật ấn tượng. Khi nào lớn lên, cậu làm bảo vệ cho tôi nhé”. Jet lập tức đáp: “Không. Tôi không muốn bảo vệ bất kì một cá nhân nào. Tôi muốn bảo vệ 1 tỉ người Trung Hoa”.
Mọi người ai nấy đều khựng lại. Một giây phút im lặng khó nuốt trôi. Không một ai tưởng tượng nổi chàng trai trẻ này lại trả lời “cứng” đến vậy.
Kissinger là người phá thế im lặng bằng câu “chữa cháy”: “Trời đất, cậu còn trẻ thế này mà nói hệt như một nhà ngoại giao vậy”.
Tất nhiên, người Trung Quốc rất khen ngợi khẩu khí của Jet và anh một lần nữa lại “ghi điểm”.
0 nhận xét ^^':
Đăng nhận xét